Xin Chào Bạn Trai Của Tôi Tập 22

Xin Chào Bạn Trai Của Tôi Tập 22

Hello I am a Vietnam, how about you?

Hello I am a Vietnam, how about you?

Get a better translation with 8,330,112,335 human contributions

Tôi là nữ, 27 tuổi, làm văn phòng tại nước ngoài. Nửa tháng trước, tôi vô tình biết anh khi đang mua sắm, sau đó trò chuyện làm quen.

Một lần, anh giúp tôi bình tĩnh và cho lời khuyên để giải quyết sự cố tai nạn. Sự chín chắn, bình tĩnh ấy khiến tôi cảm thấy ấn tượng và muốn thân thiết với anh hơn. Sau đó, bà tôi mất, ở xa xứ tôi không thể về được nên rất buồn và sốc, anh chủ động quan tâm và muốn đến an ủi.

Đó là lần đầu tiên tôi mời anh đến nhà chơi, chúng tôi chỉ trò chuyện và ăn uống. Tôi không ngờ những hành động sau đó của anh, từ lời nói đến cách ứng xử có phần suồng sã, đi quá xa như chủ động muốn đến nhà tôi thường xuyên mỗi cuối tuần. Điều này khiến tôi cảm thấy anh quá hấp tấp, vội vàng muốn khẳng định mối quan hệ này, trong khi hai đứa biết nhau chưa đến nửa tháng. Tôi thẳng thắn trao đổi và từ chối thì anh bảo chỉ đùa thôi, cứ từ từ. Từ đó tôi trở nên nghi ngờ và cảnh giác với anh hơn.

Dịch giã đến, công ty thiếu người, tôi bận tăng ca, cả hai không có thời gian gặp nhau sau lần ăn uống tại nhà tôi. Bỗng một tối, khi tôi ở nhà nói chuyện với gia đình, mẹ vừa bảo: "Mới quen, không được dẫn về nhà nghen con". Tôi còn chưa kịp chột dạ thì sau cuộc trò chuyện ấy lại nhận được tin nhắn: "Anh đã đến trước nhà em, gọi để đưa quà bánh đến nhưng không gặp được nên treo trước cửa". Tôi thật sự rất sốc. Kể cả khi tôi đã mời anh đến nhà một lần không có nghĩa anh có thể tự tiện đến mà không báo trước như vậy. Anh lại còn đi với bạn, bảo là nhân tiện ghé qua. Tôi không tưởng tượng nổi, nếu tối đó đọc tin nhắn và mở cửa cho hai người đàn ông xa lạ thì mọi chuyện sẽ như thế nào? Tôi nghĩ phép lịch sự tối thiếu là dù biết rõ nhà tôi thì anh cũng không nên trực tiếp tới thẳng như vậy. Anh nên báo trước, hoặc nếu không liên hệ được với tôi cũng nên bỏ cuộc ra về.

Cảm giác có người khác giới tự ghi nhớ địa chỉ nhà và tìm đến vào đêm tối thế này khiến tôi cực kỳ lo sợ. Tôi tự hỏi có phải mình quá khắt khe? Thế nhưng nỗi sợ lớn dần khiến tôi ngủ không yên từ dạo đó, quyết định hạn chế liên lạc với anh. Sai lầm của tôi là phút đau buồn vì mất người thân đã mời anh về nhà, từng tin rằng anh đàng hoàng tử tế. Nay tôi thật sự hối hận, dự định chuyển nhà ngay lập tức, không ngủ được do quá lo sợ. Mong được các bạn chia sẻ.

Độc giả gọi vào số 024 7300 8899 (máy lẻ 4529) trong giờ hành chính để được hỗ trợ, giải đáp thắc mắc